Dòng chia sẻ trách yêu bố đầy cảm xúc của Đỗ Nhật Nam - Ảnh chụp màn hình
Những dòng tâm sự được chia sẻ trên trang cá nhân của Đỗ Nhật Nam về “Những điều con không thích bố” khiến nhiều độc giả xúc động vô cùng vì đâu đó qua từng lời trách móc bố đầy yêu thương của Nhật Nam, chúng ta lại thấy hình ảnh bố mình xuất hiện trong đầu khiến trái tim ta thổn thức.
Nhật Nam kể về bố, trách bố những điều tưởng chừng như đơn giản như bố đã giấu mẹ mua đồ chơi cho Nam; bố sẽ đánh đòn khi Nam bừa bãi; bố giành hát ru cho Nam ngủ; bố không biết nhậu bố chỉ thích ăn kem; bố hay khóc, bố hay bắt Nam xem phim chung mỗi tối; bố chẳng nhớ bạn bè của con… cả khối điều Nhật Nam muốn kể những điều không thích ở bố.
Đằng sau lời trách móc đó lại khiến Nam thấy mình được bố Đỗ Xuân Thảo dành tình thương bao la, che chở dành cho mình. Nhật Nam có thể trên vạn người nhưng mãi mãi Nam vẫn là chú bé cần được bố chăm sóc và nuông chiều. Nhật Nam “kể tội” một người bố vô cùng tuyệt vời và sâu sắc chạm đến trái tim của người đọc.
Ngay sau đó, hàng trăm lượt bình luận chia sẻ cảm xúc khi đọc dòng trạng thái của Nhật Nam “Những dòng Nam viết luôn khiến cô cảm thấy rưng rưng. Cám ơn con rất nhiều”;
“Càng đọc càng nghẹn ngào, một người trẻ như con mà đã có cảm nhận thật sâu sắc”; “Đọc mà mình chảy nước mắt. Nam giỏi không có gì bàn cãi nhưng cái làm chị nể phục Nam hơn cả là em rất hiếu thảo, có tấm lòng yêu thương, nhân hậu”…
Đoạn văn rất giản dị nhưng chân thành dành cha mình của Đỗ Nhật Nam - Ảnh: Internet
Xin trích nguyên văn dòng trạng thái của Nhật Nam kể về bố:
"Những điều con không thích bố
- Khi con còn nhỏ, bố hay mua đồ chơi cho con. Mẹ không đồng ý nhưng bố thì cứ lặng lẽ mua cho con những món đồ chơi con thích. Có lần ra sân bay, sắp đến giờ máy bay cất cánh mà bố vẫn còn chạy đi mua cho con cái mô hình máy bay chỉ vì thấy con cứ nhìn nó đầy ước ao. Trời ơi, bố mướt mải mồ hôi, tóc tơi tả, tay thì cầm cái máy bay luồn lách giữa bao người cho kịp chuyến. Lên máy bay rồi mà mồ hôi còn chưa khô. Nhỡ mà muộn chuyến bay thì sao, bố thật là...
- Bố có lần đánh đòn con vì con bừa bãi. Con ngồi học, sách vở lung tung. Bố nói con dọn mà con còn mải học nên chưa kịp. Thế là bố phát vào tay con vì bố nói không gọn gàng được thì sẽ không bao giờ sắp xếp được cuộc sống của mình. Con chẳng thấy đau đâu bố nhưng mà nghĩ lại bao giờ mắt cũng rơm rớm.
- Bố toàn hát ru con ngủ. Đáng lẽ đó là việc của mẹ nhưng bố cứ nhận làm. Bố bảo ru con cũng là lúc bố ru mình. Và thế là bây giờ mỗi khi con đi ngủ, con toàn phải tự tưởng tượng ra có những lời ru của bố vây quanh.
- Không bao giờ hết giờ làm bố đi vào quán nhậu. Bố cũng chẳng biết uống bia, rượu. Bố xa lạ với tất cả các trò chơi liên quan đến bài bạc. Vào bữa ăn, bố toàn uống nước ngọt. Đi chơi, bố toàn ăn kem.
- Bố cũng hay mắng con. Con học thêm giờ, bố mắng. Con làm vụng về, bố mắng. Con chơi những môn nguy hiểm, bố mắng. Bố chỉ mắng thôi chứ không bao giờ gàn. Con cứ theo lời mắng của bố mà đi.
- Bố hay rơi nước mắt. Nhắc lại chuyện ngày xưa, bố khóc. Nhà có ai bị ốm, bố khóc. Con bị tổn thương, bố khóc. Bố làm con mỗi lần nhớ lại, chẳng muốn khóc đâu mà mắt vẫn ướt.
- Mỗi buổi tối, bố toàn gạ con vào xem phim với bố. Thế nhưng bố lại chẳng xem phim bố thích. Bố cứ hỏi con thích phim gì và bật cho con xem. Có phim Harry Porter con xem dễ đến hơn 50 lần mà lần nào xem, bố cũng hỏi đúng câu hỏi ấy: "Cái bạn này là bạn nào?".
- Bố chẳng nhớ gì về bạn bè của con. Lần nào đi học về bố cũng hỏi: "Thế hôm nay con có chơi với bạn Pack Hoài Nam không?". Mà khổ, cái bạn ấy là bạn học cùng con hồi lớp 1 và đã chuyển trường ngay sau đó.
- Bố chưa khi nào đi họp phụ huynh cho con, toàn mẹ đi họp. Vì đối với bố, chẳng có điểm số nào là quan trọng, chẳng có danh hiệu nào đáng phải lưu tâm. Bố chỉ cần biết con khỏe hay con ốm, con vui hay con buồn, con cẩn thận hay con chủ quan, con hòa nhã, thân thiện hay con lạnh lùng xa cách, con trung thực hay con giấu giếm... Đấy bố chỉ cần biết những điều đó thôi.
- Khi con đi xa, bố toàn viết những đoạn văn mà đọc xong lại khiến con nhớ nhà. Nhớ cái bếp lửa nhà mình. Nhớ cây hoa hồng trên sân thượng. Nhớ con mèo lười ngốc nghếch. Và nhớ mẹ, thương mẹ vô cùng...
Có vô khối điều khiến con chẳng thích bố. Bố cứ làm con thấy ấu thơ gần gũi, thân thuộc. Bố cứ làm con phải luôn cố gắng không ngừng để trở thành một người đàn ông tốt.
Con viết những dòng này khi biết bố sắp phải vào bệnh viện để mổ cái u ở trán. Con mong bố sẽ nhanh lành. Và dù không còn cái u trên trán, bố vẫn là con sư tử đầu đàn mạnh mẽ, can trường. Bố nhất định phải khỏe, bố nhé! Bố của con...".
Rất nhiều người cảm động khi đọc dòng trạng thái trên trang cá nhân của Đỗ Nhật Nam - Ảnh chụp màn hình
Trước đó, Đỗ Nhật Nam từng gửi đến bố lời yêu thương trong “Ngày của Cha” – ngày chủ nhật thứ ba trong tháng Sáu hằng năm. Trong đó, Nhật Nam viết: “Hôm nay là ngày của bố, con yêu bố trong cả 365 ngày” và Nhật Nam hóa thân thành cậu bé thời ấu thơ để hỏi về nghề nghiệp của bố mình được thể hiện qua bài thơ mang đầy ý nghĩa.
Bài thơ của Đỗ Nhật Nam
Ấu thơ con thường hay hỏi
Bố ơi, bố làm nghề gì?
Bố ôm vai con nói nhỏ
Bố làm nhiều nghề lắm nha.
Bố có nghề... yêu ông bà
Sớm hôm ngọt lành nâng giấc
Nắng nôi hay tràn gió bấc
Lui cui ấm áp hiền hòa.
Bố làm nghề... thương chị cả
Suốt đời sống với đớn đau
Mong nước mắt bác khô mau
Dựa hơi ấm từ vai bố.
Bố làm nghề... chăm các cháu
Lóc nhóc sắn khoai lòng thòng
Mũi dãi ốm sốt quay mòng
Bố thành người cha vĩ đại.
Hạnh phúc với nghề... thương mẹ
Tỉ tê dành dụm niềm vui
Sẻ chia gánh nặng lo toan
Cho mẹ nụ cười dịu nhẹ.
Và con ơi, “nghề” thật đẹp
Bố gọi là nghề “làm cha”
Tim bố luôn ngập tràn hoa
Mỗi ngày gần con ríu rít.
Con vui nô đùa tíu tít
Con nằm hiền như chú mèo
Con ôm cổ bố thì thào
Con lành như sương buổi sớm...
Ôi chao, những “nghề” của bố
Mặn mòi giọt giọt mồ hôi
Ngọt lành triệu đóa hoa buông
Lung linh đường xa mây trắng.
Bố ơi, lòng sông sâu lắng
Dạt dào bãi mía nương dâu
Bên bố trọn những nông sâu
Bố không bao giờ... thất nghiệp!".
HIỂU LINH (Tin8)