Mẹ muốn vợ chồng tôi trả lương mỗi tháng 7 triệu mới chịu lên bế cháu cho. (Ảnh minh họa)
Gần 30 tuổi tôi mới có đứa con đầu lòng. Chồng tôi còn mừng rỡ hơn gấp bội khi anh đã bước sang tuổi 34 mới được làm bố.
Vợ chồng tôi lấy nhau sau đầy rẫy những khó khăn. Cưới nhau xong cũng phải tới hơn 2 năm sau tôi mới có bầu được. Hai vợ chồng chạy chữa thuốc thang cũng tốn kém rất nhiều. Nhưng giờ đây, mỗi lần nhìn thấy con, chúng tôi lại gạt hết mọi phiền muộn và lo lắng vì niềm hạnh phúc vô bờ bến này.
Chúng tôi làm việc trên thành phố. Tích cóp mãi hai vợ chồng tôi mới mua được căn chung cư be bé, xa tít tắp với trung tâm. Hết 6 tháng nghỉ chế độ thai sản, tôi phải đi làm trở lại. Sợ cảnh thuê giúp việc không an tâm, lo con bị đánh đập nếu không thuê được người tử tế nên vợ chồng tôi bàn nhau sẽ nhờ bà ngoại lên bế giùm. Vậy mà… mọi chuyện không đơn giản như tôi nghĩ.

Sợ cảnh thuê giúp việc không an tâm, lo con bị đánh đập nếu không tìm được người tử tế nên vợ chồng tôi bàn nhau sẽ nhờ bà ngoại lên bế giùm. Vậy mà… mọi chuyện không đơn giản như tôi nghĩ. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi mồ côi bố mẹ từ nhỏ, anh sống với ông bà ngoại. Sau này ông bà cũng mất nên gần như anh chỉ có một mình. Bởi vậy chỉ có thể nhờ mẹ đẻ của tôi lên trông con giùm.
Nhà tôi có 2 chị em, nhưng em gái tôi đã lấy chồng và sinh 2 đứa con xong xuôi. Giờ mẹ tôi cũng không bận gì cả, bà chỉ ở nhà làm quanh quẩn mấy việc linh tinh mà người ta thuê.
Vợ chồng tôi đón bà ngoại lên nhà chơi và đưa ra lời đề nghị. Tôi không ngờ, câu nói của mẹ tôi đã khiến tôi vô cùng xấu hổ và tủi thân.
“Mẹ lên bế cháu cho các con cũng được thôi, nhưng tháng hai vợ chồng phải thu xếp cho mẹ 7 triệu, mẹ không giúp không được. Ở nhà mẹ đi làm linh tinh cũng được ngần ấy rồi. Hai vợ chồng bàn nhau xem, nếu được thì mẹ lên bế cháu cho. Còn không mẹ ở lại quê đi làm thuê”.
Vẫn biết chuyện con cái lo cho bố mẹ về già là đương nhiên. Khi có ý định nhờ mẹ lên bế cháu, chúng tôi cũng luôn xác định sẽ biếu mẹ tiền mỗi tháng để chi tiêu.
Chỉ có điều, khi nghe mẹ nói những lời này, tôi thấy sao mà chạnh lòng quá. Mẹ có cần phải thẳng thắn tới mức đó không? Không lẽ mẹ không thể thông...