Yêu

Tôi hối hận vì cố cưới anh cho bằng được

Ngày đăng: 17/03/2018
3,242 Read
249 Share
Trên người anh lúc nào cũng quần là áo lượt, làm lái xe cho sếp nhưng người ngoài cứ nghĩ anh là giám đốc công ty, quần áo anh tôi mua là anh không vừa ý, toàn tự đi mua theo ý mình, cái tủ đồ quần áo của anh còn nhiều hơn cả của tôi.

Vậy mà khi tôi đi may bộ vest về mặc (giá 550 nghìn đồng cả tiền vải và may), anh lại bảo: “Sao lắm tiền thế? Tôi chưa có một bộ vest trong khi cô may có 5-6 bộ rồi vẫn còn may thêm” (thực tế tôi có 2 bộ vest cũ thôi). Rồi Tết đó, anh tự sắm cho mình một bộ vest 3 triệu đồng về quê mặc được 3 bữa Tết rồi để không trong tủ.

Tôi hối hận vì cố cưới anh cho bằng được - Hình 1

Lúc nào con ốm, 2 mẹ con phải nằm riêng vì anh khó chịu khi con ho, trở mình, làm anh không ngủ được.

Tôi quen anh được một năm thì cưới, ngày đó bố mẹ ngăn cản vì anh lớn hơn tôi 16 tuổi, đã ly hôn và có 2 đứa con gái. Tôi tốn hết bao nhiêu nước mắt, khóc lóc và xin bố mẹ cho được yêu anh, có thể vì lúc đó thương anh quá. Tôi nhận lời yêu anh mặc cho gia đình và bạn bè khuyên không nên như vậy. Hình ảnh của anh lúc đó đã làm tôi không quan tâm đến những lời nói của người ngoài. Có lần tôi nói trong nước mắt với mẹ: “Nếu bố mẹ không cho con yêu anh thì con sẽ đi tu”. Rồi bố mẹ cũng cho tôi yêu và cưới anh ấy. Không ngờ, con người ấy sau khi cưới lại thay đổi nhiều đến thế, lúc yêu ngọt ngào bao nhiêu thì bây giờ ngược lại bấy nhiêu.

Lúc chuẩn bị đám cưới, một mình tôi tự xử hết mọi chuyện, tìm nhà hàng, tìm chỗ chụp hình (thật ra anh không chịu chụp hình cưới, tôi năn nỉ mãi mới chụp được một tấm hình cưới to đùng để trong tiệc cưới), toàn bộ chi phí liên quan tới cưới xin tôi phải chi ra hết. Anh bảo anh lớn tuổi rồi nên cho tôi tự quyết định. 26 tuổi tôi lấy chồng, về sống với nhau một thời gian tôi mới biết anh là người tính toán chi li, ăn uống lúc nào cũng muốn ngon nhưng lại bắt tôi bóp chẹt chi tiêu sinh hoạt. Thời gian đầu anh còn đưa tiền lương cho tôi 3 triệu đồng/tháng (năm 2010), rồi bảo tôi phải ghi rõ chi tiêu hàng ngày ra cho anh xem, đến khi anh xem lại bảo sao chi gì nhiều thế này? Có phải tôi ghi độn giá lên không? Anh bảo tôi cứ có tiền trong tay rồi chi cho nhiều vào. Lúc đó lương của tôi được 2,8 triệu đồng, còn lo tiền học cho 2 đứa con của anh hàng tháng nữa. Tôi lại khóc vì đã hiểu ra cuộc sống hôn nhân không còn màu hồng như mình từng nghĩ.

Rồi tôi cũng sinh con, cuộc sống lại vất vả hơn, anh chấp nhận ở nhà chăm con cho tôi đi làm sau khi ở cữ 5 tháng vì lúc này lương của tôi cao hơn của anh nhiều. Chúng tôi không nhờ được ai chăm con giùm vì bố mẹ tôi chưa nghỉ hưu, mẹ chồng thì già yếu, anh chăm con được 10 tháng thì tôi xin được việc lái xe ở trong công ty cho anh nên phải gửi con về ngoại. Hàng tháng, tôi gửi tiền về cho ông bà 2 triệu đồng chăm con giúp, anh gây khó khăn, nói: “Ông bà ở quê đâu tốn tiền nhiều đâu”? Thực ra bố mẹ tôi cũng không chịu lấy tiền vì ông bà thương con thương cháu.

Một thời gian sau, tôi xin công ty khác làm vì muốn tiến xa hơn nữa, anh không hiểu mà còn gây khó dễ cho tôi, bảo rằng chắc là làm không được lòng sếp, họ không ưa nên cho tôi nghỉ. Sự thật là từ sếp phó đến sếp tổng đều mong tôi ở lại làm, nhưng tôi không chịu vì thấy lương và công việc ở đó không còn phù hợp. Tôi sang làm kế toán trưởng cho một công ty Đài Loan cách nhà 17 km, lương khá hơn nhiều lại phù hợp về thời gian và công việc. Anh bảo: “Từ nay lương tôi để lo chi tiêu sinh hoạt, còn lương của anh để trả nợ ngân hàng (vợ chồng tôi có mua thêm miếng đất, còn nợ ngân hàng 100 triệu đồng từ cuối năm 2014 đến nay). Tôi...

3,242 Read
249 Share
(323)
:
TIN BÀI NÓNG!!!
Đăng nhập
Quên mật khẩu
Đăng ký
Về đầu trang