Anh à, chúng mình chia tay rồi hả anh? Ngày mình gặp nhau lần đầu, anh bảo:”Chẳng hiểu sao số tôi xui xẻo khi gặp cô như vậy?”. Ngày đó, anh đi phỏng vấn ở công ty em đang làm, anh gặp em trên đường, xe em bị chết máy, anh dừng lại sửa giúp, lúc đến nơi thì đã muộn phỏng vấn. Anh nhìn em với ánh mắt tức giận, khó chịu rồi đùng đùng bỏ về. Em chạy vạy mãi mới xin được sếp xem lại hồ sơ của anh, CV của anh rất tốt, anh được gọi đến thử việc. Mình quen nhau từ đó.
Anh à, chúng mình chia tay rồi hả anh? Ngày anh được nhận chính thức sau 2 tháng thử việc, anh mời em đi ăn để cảm ơn về chuyện hồ sơ. “Coi như có qua có lại, anh giúp em thì em giúp lại thôi”. Làm cùng công ty, anh làm bên phòng kỹ thuật, em phòng quản lí tài chính – người trên tầng, người dưới tầng trong một tòa nhà. Thế nhưng lần nào anh cũng đợi em tan làm để về cùng vì nhà hai đứa gần nhau. Mình thân nhau cũng bởi lẽ đó.
Anh à, chúng mình chia tay thật rồi sao? Ngày anh tỏ tình với em, cả cơ quan đều biết, ai cũng chúc phúc cho chúng ta. Em nhớ anh nói: “Anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em đâu, sẽ không làm em khóc vì em là người con gái đầu tiên và cuối cùng của anh”.
Anh à, em biết chúng mình chia tay thật rồi. Ngày em gặp anh và chị ấy, anh nói chị ấy chỉ là bạn. Nhưng em đủ hiểu ánh mắt, lời nói, cử chỉ, hành động trước kia dành cho em đã thuộc về người ta. Anh không còn đợi em sau mỗi giờ tan làm nữa. Em không trách chị ấy, không trách anh, tình cảm mà, em biết sẽ có lúc thay đổi. Em chỉ không hiểu sao nước mắt em vẫn rơi vì anh như vậy.
Anh à, mình chia tay rồi anh có hạnh phúc không? Ngày mình chia tay, anh chúc em sớm tìm được hạnh phúc. Ừ, em biết mình đáng được hưởng hạnh phúc mà, chỉ có điều hạnh phúc của em gửi lại nơi anh rồi. Em sẽ vui với hạnh phúc của người ta trao cho em phải không anh?
Mình chia tay thật rồi…Em vẫn nghe đâu đó giọng nói của anh. Em vẫn thấy đâu đó bóng dáng của anh trong công ty. Em nhớ ánh mắt, nụ...