Tối qua nhìn thấy đứa em khóc đau khổ vì mới chia tay người yêu sau thời gian mặn nồng, anh mỉm cười xót xa, thật đáng thương. Anh không quá ngạc nhiên vì kết cuộc này của cô em gái, vì cả anh và em đều nhìn thấy quá rõ ngay từ đầu. Có lẽ anh đã thấy dần quen với những điều bỗng nhiên thay đổi. Cái gì đó chợt đến, rồi chợt đi, cứ như cơn gió vậy. Anh ngồi lặng lẽ, lướt qua các trang báo, blog, facebook thấy nhiều người nói về việc chia ly. Bất chợt anh nghĩ về một điều thật buồn: dạo này người ta hay chia tay…

Tối qua là ngày anh mong chờ nhất, anh đã suy nghĩ và tưởng tượng ra cái không gian lãng mạn và hạnh phúc khi gặp em, chúng ta sẽ tản bộ trên cầu Ánh Sao, dạo mát và ngắm nhìn những cặp đôi hạnh phúc, mọi thứ thật tốt đẹp. Chúng ta sẽ cùng nhau thưởng thức món ăn ngon tuyệt mà em đã bỏ cả buổi chiều để chuẩn bị cho anh, phải không nhỉ? Sinh nhật anh mà. Cùng nhau ngắm trăng sao, mơ mộng, anh sẽ hát cho em nghe như mọi khi, cùng nhau thổi nến cho bánh sinh nhật, và tận hưởng vị ngọt ngào của nó giống như tình yêu mà anh dành cho em vậy.
Tất cả mọi thứ đều hiện ra trong đầu anh như thế, vẽ nên một khung cảnh tuyệt vời đầy màu hồng. Nhưng, em biết đấy, đời không như là mơ và tình không như là thơ, anh mong chờ từng phút giây để được gặp em. Vậy mà tới cái lúc anh chạy qua gặp em thì trời mưa, to và nặng hạt, Ông trời muốn thử thách anh hay sao ấy? Làm sao anh có thể vì một cơn mưa tầm thường mà không gặp em được chứ? Anh đội mưa, cuối cùng anh đã thắng, qua gặp được em và mọi thứ cũng không như anh tưởng tưởng tượng… đứa em gái mà cả anh và em đều rất thương, nó đang cần anh và em, nó đang buồn mà có lẽ là rất buồn, làm sao anh có thể hạnh phúc bên em trong khi con bé đang chìm đắm trong vô vọng và buồn tủi.
Ngồi kế bên anh là một thiên thần, em biết không, em xinh lung linh, bao nhiêu nến trên bánh sinh nhật cũng dường như quá mờ nhạt so với em, tim anh đập nhanh đến nổi chỉ biết nhìn mọi thứ quờ quạng một cách vụn về không nói được lời nào ra hồn. Hai đứa ngồi trong quán café gần chỗ bé em ở để đợi nó, không phải là trên cầu Ánh Sao, nhưng với anh như thế đã là quá đủ. Anh chợt nhận ra một điều, dường như không gian không còn quan trọng với anh nữa, chỉ cần bên em là tất cả đều trở nên tươi đẹp.
Nhìn con bé buồn và khóc nức nở như một đứa con nít, anh thật xót xa. Anh vu vơ nghĩ về những gì đang hiện hữu trước mặt anh và em, một tình yêu sắp tan vỡ và hậu quả của nó. Anh nhìn con bé, và bất chợt nghĩ thầm, nếu như người ngồi khóc trước mặt anh là em thì sẽ thế nào? Nếu như một ngày nào đó anh làm em khóc nhiều như thế thì làm sao? Chúng ta vẫn chưa bắt đầu, vậy mà trước mắt hai đứa là một viễn cảnh đầy đau thương của một tình yêu tan vỡ, liệu em có còn nghĩ đến việc cho anh cơ hội không?
Em ơi đừng có làm như thế nhé! Anh vẫn luôn cố gắn và hi vọng từng ngày.
Có bao nhiêu lí do để yêu thì cũng sẽ có ngần ấy lí do để dừng lại. Người ta có thể nói chia tay nhau vì hoàn cảnh, vì tuổi tác, vì sự ngăn cấm của đôi bên gia đình hay quá mệt mõi vì không thể hòa hợp… Nhưng em à, đâu đó cũng có những mối tình thật đẹp và đáng ngưỡng mộ mà, anh đã từng kể cho em nghe đấy.
Anh chưa từng nghĩ đến một ngày anh sẽ làm điều gì đó khiến em phải khóc cả. Anh không phải là mẫu người quá hoàn hảo, so với những gì xung quanh em, đôi khi anh cảm thấy anh nhỏ bé và yếu...