Yêu

Đàn ông thì nhiều đấy, nhưng có ấy ai chịu được tính đỏng đảnh của em?

Ngày đăng: 18/01/2018
2,761 Read
196 Share
Anh vẫn ở đó, cạnh em, lặng nhìn em vui buồn mệt nhọc, anh vẫn ở đó lo lắng cho em từng chút một.

Thực ra để tìm một người đàn ông bên cạnh mình không khó, nhưng cũng chẳng chút dễ dàng, bởi người đàn ông đó liệu có sánh vai cùng em, liệu có cạnh em săn sóc em từng chút một, quan trọng hơn cả liệu người đàn ông đó có thực sự yêu và thương em.

Đàn ông thì nhiều đấy, nhưng liệu em có tìm được ai chịu được tính em, sẵn sàng chạy đến bên em khi em cần, dịu dàng chăm sóc em, từng chút từng chút một.

Đàn ông thì nhiều đấy, nhưng có ấy ai chịu được tính đỏng đảnh của em?

Kể từ ngày em thất bại trong chuyện tình yêu ấy, em thấy Sài Gòn thật rộng lớn. Em thì thấy mình lạc lõng vô chừng, ngước mắt xung quanh thấy đâu đâu cũng người người xe cộ tấp nập, em cô độc. Cho đến khi anh đưa tay dắt em qua đoạn đường đó, dắt em ra khỏi mớ tâm tư dày xéo đó, dắt em qua khỏi sự cô độc đến sợ hãi đó.

Anh vẫn ở đó, cạnh em, lặng nhìn em vui buồn mệt nhọc, anh vẫn ở đó lo lắng cho em từng chút một. Nhưng anh ơi anh mãi chẳng thuộc về em. Nhiều lúc, về đêm, em nghĩ mình nên thoát khỏi thứ tình cảm này, em không muốn mình lấn sâu thêm nữa, em không muốn kéo dài tình trạng này thêm nữa. Em sợ đến ngày, em thực sự thích anh, em sẽ chẳng thoát ra được. Lúc đó anh sẽ khổ, em sẽ khổ, người đó sẽ khổ – người anh yêu.

Nhưng làm sao em có thể thoát ra, em dần dần quen sự che chở của anh, quen sự có mặt của anh, sự quan tâm của anh dành cho em. Như một thói quen mà em không muốn buông bỏ.

“Anh ơi em đói”. Em thường than vãn em đói, em đói rất nhanh, đến nỗi anh không thể tin được, nhưng anh thương lại cứ hỏi giờ muốn ăn gì, ăn cái gì nào. Nhiều khi anh còn sợ em đói ấy chứ, nên thành ra suốt ngày anh như người cứu đói cho em vậy đó. Cứ sáng sáng, em dậy sớm hay dậy trễ đồ ăn sáng luôn có sẵn. Anh sợ em ngán món này món kia, cứ bún, cơm tấm rồi xôi, nhiều khi anh cho em gặm bánh mì, vậy mà em lại thấy thích, lại thấy vui. Em cứ ăn riết rồi than mập, anh lại cứ trêu có mập đâu, cứ ăn đi vì cuộc đời cho phép. Vậy mà cứ mỗi lần em ăn no xong xuôi anh lại kêu em sắp lăn được rồi nha. Em giận dỗi nhăn nhó. Anh cười, em lại cười theo.

Mấy nay buồn cười lắm, anh chê em mập hoài, vậy mà tối nào cũng tầm mười, mười giờ ba mươi lại gọi cho em, lúc ly trà đào, ly sữa nành bò, ly trà hoa cúc hay ly sữa tươi. Mặc dù em chẳng kêu ca than vãn rằng “Anh ơi em thèm cái nọ cái kia”. Mắng anh hoài nhưng mua thì vẫn cứ mua, lại còn kiểu bắt ép em uống cho hết mới cho lên nhà. Dễ thương đến lạ!

Đàn ông thì nhiều đấy, nhưng có ấy ai chịu được tính đỏng đảnh của em?

Anh biết em thèm ăn, sợ em chóng đói lại kì kèo dắt em đi ăn. Dụ được em đi ăn là mừng lắm. Mà lần nào cũng ăn nhanh trước em, xong ngồi nhìn em ăn, lỡ miệng dính chút gì lại lấy tay lau cho em. Nhìn thương quá, nhưng em biết làm sao. Em phải làm sao? Khi anh cứ như vậy, cứ đối xử tốt với em, cứ lo lắng cho em. Những lần em đội mưa về không chịu ra tắm sớm, những đêm em thức khuya tận một, hai giờ...

2,761 Read
196 Share
(305)
:
TIN BÀI NÓNG!!!
Đăng nhập
Quên mật khẩu
Đăng ký
Về đầu trang