Yêu

Cái vẫy tay đáng quý

Ngày đăng: 10/04/2018
3,928 Read
261 Share
Hai cụ giống như một đôi chim già bị nhốt cùng với nhau trong chiếc lồng sắt cứng nhắc vậy.

Hớt ha hớt hải phóng về nhà, phòng khách không có ai, chạy sang phòng ngủ thì thấy hai ông bà đang quỳ trên chiếc ghế băng, cả hai đang thò đầu ra ngoài cửa sổ ngó ngang ngó dọc hệt như những đứa trẻ. Tôi vội cất tiếng gọi: “Bố mẹ đang làm gì vậy ạ?”.

Bố quay lại nhìn tôi cười thẹn thùng: “Con về rồi đấy à. Trời tối mà vẫn chưa thấy con về nên bố mẹ ra đây để ngóng. Con xem, mẹ con vẫn đang ngó đằng kia kia kìa”. Như thể muốn đổ hết trách nhiệm lên đầu mẹ, bố liền chuyển ngay mục tiêu sang đó. Mẹ bị nặng tai, hầu như không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào cả, bởi vậy mọi sự trao đổi đều dùng bằng tay, giống như người câm vậy.

Tôi tiến lên phía trước kéo tay mẹ. Mẹ quay đầu lại nhìn tôi và cười: “Mẹ nhìn suốt mà không thấy con là sao?”. Tôi bảo: “Con đi xe máy, đội mũ bảo hiểm, lại chạy nhanh nữa, làm sao mẹ thấy được”. Không biết mẹ có nghe được hay không, chỉ thấy bà thở phào một cái rồi quay người sang phía bố gọi ông xuống rồi cả hai đi vào phòng khách. Tôi bước theo, lấy điều khiển bật ti vi, một cảm giác lâng lâng thật khó tả bỗng nhiên ùa đến. 

Cái vẫy tay đáng quý - Hình 1

Bố đỡ hơn vì ban ngày ông còn có thể đọc sách, tối xem ti vi, hút thuốc. Mẹ không biết làm gì đành lôi mấy việc không cần đến kỹ thuật ra để làm như lau nhà, nhặt rau - Ảnh minh họa

Đây là lần đầu tiên sau 16 năm công tác tôi mới đón bố mẹ lên ở cùng. Hồi đầu thì không có nhà, sau này có con thì không có chỗ ở, sau nữa là do tuổi tác bố mẹ tôi đã nhiều nên ông bà cũng không muốn đi đâu. Mãi đến giờ phải khó khăn thuyết phục lắm ông bà mới miễn cưỡng chịu lên ở chơi nửa tháng. Hai cụ không quen ở thành phố tí nào. Nhà vốn dĩ đã chật trội, giờ thêm hai người, không gian càng trở nên bí bách. Hai vợ chồng căng thẳng, ông bà còn mệt mỏi, gò bó hơn.

Ngoài việc ngủ ra, hai cụ chỉ còn biết xem ti vi ngoài phòng khách. Bố tôi năm nay đã 81 tuổi. Ở cái tuổi này con người ta không mấy ai còn khỏe khoắn nữa. Ông bị chệch đốt sống cổ, lưng thì còng, đi lại không còn vững nữa. Tai và mắt của mẹ tuy không còn tốt nhưng chân tay thì vẫn còn khỏe lắm, chính vì thế mà bà rất muốn làm chút việc nhà đỡ chúng tôi.

Thế nhưng nấu cơm thì toàn dùng bếp gas, bếp điện, lò vi sóng, giặt thì có máy giặt, dường như kinh nghiệm mà mẹ tích lũy được trong suốt hơn nửa thế kỷ qua không áp dụng được tí nào ở đây cả. Chúng tôi vẫn phải luôn mồm nhắc nhở hai cụ tuyệt đối không được tùy tiện chạm vào đồ điện, đồ gas, không được tự tiện ra ngoài. Bởi thế, hai thân già ấy chỉ còn biết “giam” mình trong căn nhà chật trội này.

Thật khó chịu khi phải nhốt mình một...

3,928 Read
261 Share
(356)
:
TIN BÀI NÓNG!!!
Đăng nhập
Quên mật khẩu
Đăng ký
Về đầu trang