Tôi năm nay 25 tuổi, là nhân viên văn phòng của một công ty lớn. Vốn sẵn nhan sắc trời phú, nên từ nhỏ tới lớn tôi không nhớ mình có biết bao nhiêu chàng trai vây quanh sẵn sàng “xin chết”. Thế nhưng, tôi hiểu cái giá của nhan sắc chứ, bởi vậy, những anh chàng tép riu, yêu tôi mà chỉ có tấm lòng tôi loại từ vòng gửi xe. Những chàng đó, chỉ dùng tới họ khi cần thiết, hoặc khi quá buồn phiền mà thôi. Tôi để tâm nhiều hơn đến những sếp lớn. Tuy già một chút nhưng họ có tiền và quan trọng nhất là chu cấp được cho tôi cuộc sống đầy đủ.
Cách đây nửa năm, trong lần đi gặp gỡ đối tác, tôi quen anh H. Anh là phó giám đốc một công ty có tầm, tuy đã ngoài 50 tuổi nhưng vẫn khá phong độ, điển trai và nhất là chịu chi.
Gặp nhau lần đầu, tôi biết anh ta chết đứ đừ cái liếc mắt đưa tình của tôi. Thảo nào mà cả buổi, dù chẳng nói câu nào nhưng tôi biết anh ta chẳng rời mắt khỏi thân hình tôi một phút. Nhờ qua các mối quen biết, H nhanh chóng có số di động của tôi. Sau vài lần hẹn hò cà phê, tôi biết, H mê tôi như điếu đổ. Thậm chí, chẳng bao lâu sau, anh ấy đã tặng tôi điện thoại đời mới, trang sức và cả chu cấp cho tôi một khoản nho nhỏ để tôi chi tiêu, mua sắm.
Đổi lại, chúng tôi hẹn nhau trong các nhà nghỉ xa thành phố thường xuyên hơn. Càng gần gũi với H, tôi càng cảm thấy quyết định của mình là đúng đắn. Vợ chồng anh ta chỉ có 2 cô con gái, nếu tôi sinh cho anh ta 1 cậu con trai thì sẽ thế nào? Con thì làm sao anh ta có thể bỏ? Tôi cũng chẳng cần danh phận gì, bây giờ, thời đại single mom nhiều đến mức, chẳng ai quan tâm tới vì sao mà họ trở thành single mom thì sao tôi phải nghĩ?
H ngày càng chiều chuộng tôi hơn, thay vì để tôi thuê phòng trọ, anh ta đưa tôi đến ở một căn hộ chung cư hạng thường trong thành phố. Đây là một trong những bất động sản của anh ta, mà chỉ cần một chữ ký thôi, biết đâu nó sẽ là của tôi hết.
Tôi sống với H như vợ chồng, mỗi chiều anh ấy ghé qua, tới 9, 10 giờ tối thì bắt đầu về nhà với vợ con. Đều đặn như vậy nên chị vợ cũng chẳng hề hay biết.

Sau khi bỏ thai, tôi vẫn chưa nhận được căn nhà như vợ chồng nhân tình đã hứa. (Ảnh minh họa)
Rồi chuyện gì tới cũng tới, tôi mang thai, nhất là khi siêu âm tôi càng đắc chí khi biết mình có bầu một cậu con trai. Tôi quýnh quáng gọi điện cho anh ta kể lể, H chẳng mừng, chẳng vui, chỉ nói sẽ có trách nhiệm với tôi và con. Nhưng với điều kiện, tất cả phải bí mật bởi anh ta không muốn chị vợ sẽ biết chuyện này.
Sẵn thế của người cầm trịch, tôi ra giá: “Em sinh con trai xong, con thì không có danh phận đã thiệt thòi, anh định để 2 mẹ con em cứ ăn nhờ ở đậu thế này mãi sao?”.
H từ tốn nói: “Để anh suy nghĩ, không phải cái gì muốn cũng được”.
Hiểu một khối tài sản lớn, chẳng đời nào anh ta gật đầu cái rụp, nên tôi chơi chiến thuật...