Cậu bé tả “con thấy ba mẹ cởi chuồng ôm nhau” trong bài làm văn của mình - Ảnh: Internet
Nhiều em học sinh tuy nhỏ tuổi nhưng viết văn rất hay, dễ thương, chân thực. Song sự chân thực quá mức đôi khi lại khiến bài văn không còn sự trong sáng vốn dĩ nữa, dù cho em học sinh ấy hoàn toàn chưa đủ lớn để hiểu hết vấn đề. Một bài văn thực sự không hay về mặt câu chữ nhưng qua đó có thể thấy được một sự thật đáng buồn của một số bậc cha mẹ.
Bài văn có đề bài: “Em hãy miêu tả cảnh sinh hoạt trong gia đình em vào một buổi tối”.
Xin trích nguyên văn bài tập làm văn vô cùng “chân thực” của Quân:
“Gia đình con có năm người, ông nội con năm nay bao nhiêu tuổi con cũng không biết, con chỉ biết ông nội là người về hiu thôi, ba con làm việc hải quan ở ngoài sân bay Tân Sơn Nhất, mẹ con làm việc bán hàng chênh mạng inh tơ nét, anh hai của con tên Trung, ảnh học lớp năm.
Chiều nào đi làm về ba cũng đem một bịch đựng tùm lum đồ ở chỗ sân bay về cho mẹ con bán, lúc đó mẹ con mừng lắm đổ ra coi, con thấy có dầu thơm, đồng hồ, son phấn nữa, có bữa con thấy có điện thoai ai phon nữa.
Con thấy mẹ thì mừng nhưng ông nội ghét lắm, lúc ăn cơm nào ông nội cũng la ba con là thằng Hải mày đừng có lấy đồ của người ta nữa được không, thất đức lắm nha mày, ba con cãi lại ông.
Kệ bọn tui đi tụi việt kiểu nó giầu lắm nghe ông nội và ba cãi lộn hoài con buồn lắm, ăn xong học bài con với anh hai ngủ chung chênh lầu, ông nội ngủ dưới đất, tối qua nhà con cúp điện con không thấy đường đi tô lét con vô phòng ba mẹ tìm đèn cầy, con thấy ba mẹ cởi chuồng ôm nhau, thấy con mẹ mắc cỡ lấy mềm chùm lại, sáng ba con dặn vô phòng phải gõ cửa nha con, con nói tại thấy cửa phòng mở nên con vô đại, con xin lỗi ba mẹ nha.
Ăn xong mẹ chở hai anh em con đi học là hết sinh hoạt của nhà con. Ước mơ của con là ba đừng lấy đồ của mấy người việt kiều nữa để khỏi cãi lộn với ông nội con và con muốn nhà con đừng bị cúp điện nữa để con khỏi vô phòng ba mẹ tìm đèn cầy nữa”.
Bài văn được đăng tải trên mạng khiến cư dân mạng thích thú và chia sẻ rần rần bởi sự ngây thơ, có sao nói vậy của cậu bé. Thế nhưng, ở cương vị của một người giáo viên thì không thể xem đó là một bài viết hay hoặc đánh giá cao sự trung thực ấy. Cô giáo đã cho bài văn của Q. điểm dưới trung bình với lý do “Những chi tiết không cần thiết. Sai chính tả”.
Ngoài tiếng cười đọng lại sau lời văn ấy, có lẽ nhiều người thấy đáng thương cho em học sinh này vì em thường phải chứng kiến cảnh người bố của mình hay ăn cắp vặt khi làm hải quan ở sân bay. Người mẹ thì luôn ủng hộ bố làm điều đó, chỉ trừ ông nội em là không đồng tình. Những hành động xấu ấy của cha mẹ em chẳng khác nào ngòi mực đen làm vấy bẩn trang giấy trắng. Và trẻ con liệu có bị ảnh hưởng?
KHA MY (Tin8)