Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, đông con ở nông thôn, là con trai duy nhất. Từ nhỏ tôi phải thường xuyên sống với bạo lực gia đình khi cha đánh đập mẹ, nhiều lúc ăn cơm tôi không dám ăn chung vì sợ cha uống rượu xong lại gây chuyện với mẹ. Nhà nghèo nên các chị gái tôi phải nghỉ học sớm để đi làm xa dù các chị học rất giỏi, năm nào cũng được giấy khen.
Vì hoàn cảnh gia đình nên khi đi học tôi thường bị khinh bỉ, đánh đập khiến tôi bị cô lập và có cảm giác lười học. Năm lớp 6 vì nhà nghèo với chán chường nên tôi muốn nghỉ học, cha tôi nói chắc nên cho tôi nghỉ, mọi người khuyên can nhưng tôi vẫn nghỉ học, ở nhà chăn bò. Ở nhà tôi chỉ chơi với mấy đứa trong xóm, nhưng nhiều lúc nói đến việc nghỉ học sớm tôi rất tủi.
 |
Ảnh minh họa. |
17 tuổi tôi vào Sài Gòn xin việc nhưng bản thân yếu ớt từ nhỏ nên cũng rất khó để xin được. Mất một thời gian tôi mới xin được ở một chỗ vừa sức, người chủ rất tốt, nhưng làm cái này không có tương lai....