Ai cũng biết nhà Slytherin sẽ không từ một thủ đoạn nào để đánh bại đối thủ của mình, và trong trận đấu này, điểm yếu của Gryffindor chính là Ron, người thủ môn mới. Vì những thất bại trước đó, Ron đã trở nên tự ti hơn bao giờ hết, tự đưa mình vào tính thế bất lợi khi nghĩ rằng bản thân là kẻ vô dụng, chẳng có chút tài năng nào với môn thể thao của giới Phù Thủy.
Ron là thủ môn của đội Griffindor (Ảnh: vox.com) Hẳn những người từng đọc qua Harry Potter và Hoàng tử Lai còn nhớ, trước trận đấu bóng giữa nhà Gryffindor và Slytherin, Ron – bạn thân của Harry đã tỏ ra khá lo lắng. Cậu là thủ môn của đội tuyển, người cưỡi chổi bay và canh giữ những vòng tròn trên phần sân đội nhà. Từ đầu mùa giải, khi lần đầu tiên được chơi bóng trước hàng ngàn người, Ron đã quá hồi hộp và xấu hổ, vì thế cậu liên tục để cho đội nhà bị thủng lưới.
Lần này họ phải gặp đội khó ưa nhất trường – Slytherin, kiểu gì chúng nó cũng đổ thêm dầu vào lửa, Ron đã thiếu tự tin lắm rồi, giờ mà nghe thêm mấy lời trêu ghẹo của đội bạn, chắc Ron bỏ thi đấu mất. May sao trước khi trận đấu diễn ra, Harry đã nghĩ ra một cách để giúp bạn mình…
Trong bữa sáng trước trận, Harry giả vờ nhỏ vài giọt thần dược “May Mắn”, loại thần dược giúp người ta cực kỳ may mắn trong vòng 12 tiếng đồng hồ. Oái oăm thay, giống như những loại thuốc Doping nơi người thường, nó bị cấm trong các cuộc thi và các trận đấu thể thao phù thủy. Harry chỉ đơn giản là giả vờ nhỏ vài giọt thuốc vào đồ uống của Ron.
Uống nó được một lúc, Ron vẫn còn hơi ngập ngừng vì chẳng thấy cơ thể mình xảy ra biến đổi gì. Thế nhưng, ngay khi vào trận, nghe tin hai cầu thủ mạnh đối phương phải nghỉ thi đấu, Ron đã chắc chắn rằng “Thần Dược May Mắn” của Harry đang phát huy tác dụng. Bỏ ngoài tai những lời la ó sỉ nhục của cổ động viên nhà Slytherin, Ron phóng vụt đến vị trí của mình, lơ lửng giữa ba vòng gôn và “…Nửa giờ trôi qua, Gryffindor đang dẫn 60 – 0, Ron đã có vài cú cứu nguy ngoạn mục, vài cú chỉ bằng đầu găng tay…”
Harry và Ron là đôi bạn thân (Ảnh: Mystic Tamil) Càng chơi, Ron càng hăng và những pha bóng của một thủ môn tầm cỡ được cậu trình diễn giữa không trung khiến khán giả không khỏi thán phục. Trận đấu ấy có thể mô tả bởi đoạn trích này: “Có vẻ như là Gryffindor không hề mắc một lỗi nhỏ. Họ cứ tiếp tục tiếp tục ghi bàn, tiếp nữa và tiếp nữa, còn ở đầu kia của sân đấu, Ron đang bảo vệ vòng gôn với sự dễ dàng rõ rệt. Nó đang thực sự cười, và khi đám đông chào mừng một cú đỡ ngoạn mục bằng đoạn điệp khúc đầy phấn khích của một bài hát cũ được ưa thích “Weasley là Vua Của Chúng Ta,” nó đã chỉ huy dàn nhạc đó từ trên cao.”
Lẽ dĩ nhiên, trận đó nhà Gryffindor đã hạ đo ván đối thủ truyền kiếp của mình, Slytherin không có lấy một bàn danh dự. Chỉ đến khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, Harry mới tiết lộ về sức mạnh thật sự của loại thần dược mà cậu đã cho bạn mình uống…
Mỗi người chúng ta đều có một ”Ron” như thế
Mỗi chúng ta đều luôn có một “Ron nhút nhát” ở trong mình (Ảnh: Harry Potter Wiki – Fandom) Ron là người bạn thân nhất của Harry, trong khi Harry là một phù thủy tài năng và nổi tiếng, Ron gần như chẳng có gì nổi bật. Cả tuổi thơ của Ron bị nhấn chìm bởi những thành tích học tập, thể thao và sự nghịch ngợm của các anh trai. Gia cảnh nghèo nàn, cuộc sống không có nhiều điểm nhấn, ngoài việc thường xuyên là người hỗ trợ cho các cuộc phiêu lưu của “Harry Potter nổi tiếng” ra, Ron chưa...