Đối diện với cảnh sát trực ban, bé trai 10 tuổi tường trình lại sự việc như sau: "Khoảng 8h50 cháu ra khỏi nhà để đi đến trường, đi gần đến cổng khu dân cư thì ngửi thấy một mùi hương rất thơm, sau đó đầu óc cháu choáng váng hẳn đi. Một lúc sau tỉnh lại, cháu thấy mình đang nằm cạnh đống tuyết trong 1 con hẻm, vừa hay khi ấy có 1 chú nào đó đi qua, cháu đã nói với chú ấy chuyện mình bị bắt cóc và được chú ấy đưa đến trường".
Dù sự việc mà Tiểu Ngải nghe cũng có nội dung và trình tự khá hợp lý, nhưng vì thái độ úp mở và giọng kể mơ hồ của bé đã khiến cảnh sát phán đoán rằng, đây chỉ là một vụ án giả, họ chỉ không biết rằng, Tiểu Ngải bịa ra vụ việc này cho vui hay còn vì nguyên do nào khác. Để "dạy" cho bé trai một bài học, cảnh sát quyết định cũng tiếp tục "diễn" nốt vở kịch này.
Bé trai luống cuống nhận lỗi với cảnh sát và buồn bã nói ra lý do khiến mình làm vậy.
Trong suốt 2h sau đó, Tiểu Ngải lại tiếp tục kể lại vụ việc mình vừa rồi một lần nữa, nhưng đến khi cảnh sát mở camera an ninh ở các đoạn đường có liên quan ra, Tiểu Ngải đành phải cúi đầu thừa nhận rằng "bắt cóc" chỉ là câu chuyện mà em tự nghĩ ra. Trước mặt bố mẹ và cô giáo, bé trai...