Nàng là một cô gái Paris chính hiệu. Sinh ra dưới cung Thiên Bình, Cléopatra Diane de Mérode còn được ví như "con gái Vệ-nữ thần" dựa trên tín ngưỡng của chiêm tinh phương Tây, bởi nàng sở hữu đủ mọi ưu chất tài hoa, phong tư kiều mị, nhưng trên hết là tư duy sùng bái cái đẹp cùng lòng kiêu hãnh của một tiểu thư dòng dõi trâm anh thế phiệt.
Cận cảnh chân dung xinh đẹp đến mức mê đắm lòng người của Cléo de Mérode.
Vẻ đẹp ma mị và yêu kiều của "nàng thơ" được ưa thích nhất Paris có mãnh lực hút hồn ngai vàng nước Bỉ
Bé Lulu, theo cách gọi âu yếm của song thân dành cho nàng, sớm hé lộ thiên hướng nghệ thuật, được gửi đến học viện Paris Opera Ballet từ lúc 7 tuổi. Và khi mới 11 tuổi, cô bé có mái tóc mây xoăn tít đã có buổi ra mắt đầu đời trên sàn diễn danh giá của kinh đô hoa lệ. Tất cả đã hứa hẹn một sự nghiệp lẫy lừng cho một tượng đài nghệ thuật chuyên chính – nếu như nhan sắc ma mị của nàng đã không mê hoặc cả châu Âu, làm mê hoặc mọi họa sĩ, nhiếp ảnh gia, lẫn giới truyền thông lúc bấy giờ, vượt xa tài hoa của đôi chân vũ nữ.
Người ta định danh nàng chính là hình mẫu đầu tiên của khái niệm "celebrity" (người của công chúng) trên thế giới – nơi mà phong mạo nổi bật, thị hiếu thẩm mỹ cầu kỳ và những cuộc tình lâm ly có thể mang thứ hào quang lấn át cả tinh hoa tài khí.
Cléo được gia đình định hướng là một vũ công từ thuở nhỏ. Tuy nhiên, vẻ ngoài ưa nhìn của nàng lại khiến cuộc đời Cléo rẽ sang một con đường khác.
13 tuổi, thần nữ Cléo đã là nàng thơ phía sau những họa phẩm bậc thầy của Jean-louis Forain và Edgar Degas. Ba năm sau, nàng đã vang danh khắp kinh đô Paris với mái tóc rối bồng bềnh, chẻ chuẩn chu giữa vầng trán Đồng Trinh, viền bằng những vành xuyến đính đá óng ánh, xổ tràn xuống tận vòng eo không tưởng, dệt thành một chiếc khăn shawl đầy đặn lăn tăn sóng tóc. Người ta ghi dấu dung nhan nàng trên mọi tấm bưu thiếp, cỗ bài và các bích chương quảng cáo.
Mái tóc sơn nữ và đôi mắt trong như ngọc của Cléo trở thành chuẩn mực về nhan sắc phái nữ đầu thế kỷ 20, dẫn lối cho những nếp tóc xoăn, mắt mơ viền chì và những đôi môi bé xíu như đinh ghim của Kỷ Ngây Thơ 20's, với các dải băng trang kim trên tóc, điệu vũ chanson phóng đãng và những chuỗi cườm tung tẩy trên váy flapper.
Nàng được ái mộ nhiều nhất là bởi gương mặt thanh thoát tựa thiên thần thu hút mọi ánh nhìn.
Nàng được cưng chiều, săn đón, ái mộ khắp nơi, và nghiễm nhiên trở thành giai nhân được chụp và họa hình nhiều nhất trên toàn nước Pháp, mà người ta còn cho là trên cả châu Âu. Cléo trở thành nàng thơ hiển hiện qua rất nhiều tuyệt phẩm của các danh họa bậc thầy cùng thời cho đến nay vẫn được lưu truyền, làm nên một định hình bất hủ của "thẩm mỹ tiền showbiz" đầu thế kỷ trước.
Scandal đầu đời: Màn khỏa thân bất đắc dĩ khiến hào quang đột nhiên tắt lịm
Năm 1895, họa sĩ nổi tiếng nhất nhì nước Pháp Toulouse-Lautrec đã vẽ chân dung của nàng. Năm tiếp theo, đến lượt nhà điêu khắc Alexandre Falguière rơi vào cơn sốt Cléo, làm nên cả một cuộc náo loạn nhỏ tại thủ đô Paris khi ông vén tấm trướng che trên tác phẩm mới của mình, phô bày bức tượng Cléo khỏa thân đầy mê đắm.
Sự kiện gây rúng động Paris này đã được một họa sĩ thời đó tái hiện lại qua một bức tranh sơn dầu.
Bản thân nàng thơ yêu kiều cũng bị chấn động trước phiên bản trần truồng mỹ diệu của mình. Trong bức thơ gửi chủ biên tờ báo Le Gaulois, nàng tha thiết phủ nhận mọi tin đồn rằng Falguiere đã sáng tác dựa trên mẫu thật: "Rất mong ông vui lòng đính chánh lại cùng độc giả của quý báo rằng tôi không hề là người mẫu nguyên bản cho bức tượng của ông M.Falguiere, sự khác biệt có thể được minh chứng nếu lưu ý quan sát đầu của bức tượng".
Nhưng hẳn nhiên, không ai quan tâm đến cái đầu của bức tượng Cleo khỏa thân cả!
Sau biến cố đình đám này, nàng rút lui khỏi vùng hào quang danh vọng lẫn ánh đèn sân khấu, với lời giải thích là do nỗi lúng túng khổ sở khi chịu đựng những ánh nhìn lia khắp thân thể nàng. Bức tượng định mệnh mang tên The Dancer của Alexander Falguiere hiện đang được lưu giữ và trưng bày tại bảo tàng Musée d’Orsay.
Người đẹp "không có tai" và lịch sử mốt tóc chignon đã đi vào huyền thoại thời trang thế giới
Sau vụ "bảo vệ môi trường" bất đắc dĩ, thị dân Paris háu tin vẫn có cách xoay sở để sản sinh thêm những tin đồn khi nàng vắng mặt, và "tác phẩm" tin đồn mới nhất của họ ở thời điểm này là những lời xì xầm độc mồm độc miệng rằng người đẹp Cléo de Mérode trên thực tế không có… tai! Sự thể của tin đồn này hóa ra bắt đầu từ mốt tóc chignon của Cléo, là mái tóc dày che phủ hai bên khuôn mặt búi lại phía sau.
Mái tóc chignon tạo ra xu hướng của Cléo đi tới cực thịnh cho đến tận năm 1920.
Quả là một mánh khóe thần sầu xứng đáng với cái danh "tổ nghề thị phi" mà người thế kỉ 21 đặt cho nàng, vì ngay sau đó, Cléo tội nghiệp buộc lòng phải tái xuất trở lại hòng minh chứng sự tồn tại đầy đủ của các cơ quan nghe nhìn trên cơ thể mình. Cuống quýt đối đầu với tin đồn quái gở, nàng xuất hiện ở khắp mọi nơi: Biểu diễn tại nhà hát, đi dạo miệt mài trên các con phố lớn ở trung tâm Paris, rồi lại ngược xuống khu Bois với mái tóc xõa giờ đây được vén cao, lộ rõ một đôi tai đăng đối bình thường như hàng vạn đôi tai thị dân háu chuyện khác. Cũng từ đó, mọi quý bà quý cô Paris hào nhoáng đều nhất loạt bới đầu theo kiểu tóc chignon điển hình của nàng. Mốt tóc yêu kiều này về sau còn kéo dài đến cực thịnh vào những năm 1920.
Nguồn gốc của danh xưng "gái bao hạng sang" là mối tình với người nắm giữ ngai vàng vương quốc Bỉ
Tuyệt nhiên, những biến cố ngoạn mục này không hề làm tổn hại đến danh tiếng Cléo, mà trái lại, như hệ quả tất yếu của mọi cơn sóng sắc màu dư luận, Cléo càng sở hữu một hấp lực khó cưỡng đối với sự hiếu kỳ của công chúng. Nói ngắn gọn lại là nàng nổi như cồn.
Mối tình bí ẩn này của Cléo với người nắm giữ ngai vàng vương quốc Bỉ xuất hiện trên hàng trăm mặt báo ở thời bây giờ, trở thành đề tài được "giật tít" nhiều nhất.
Vào cuối năm 1895, một sự kiện lẫy lừng đã xảy ra, được ví như chiếc kết thúc cao trào cho một năm đầy ngoạn mục và ám ảnh số phận Cléo mãi về sau. Vua nước Bỉ, hoàng đế Leopold Đệ nhị, vốn là một tay hào hoa khét tiếng, tuyên bố mượn dịp công du thương lượng về quyền lợi thuộc địa để đến kinh đô hoa lệ thân chinh khám phá sự thật về tiếng tăm tài sắc giai nhân trứ danh Cléo de Mérode trong một buổi diễn của nàng. Nhiều tư liệu lẫn tin đồn thị dân thời bấy giờ cho rằng vũ đoàn nhà hát kịch Paris chính là "lầu xanh cao cấp" của dân thượng lưu phóng đãng. Giới săn tin mau chóng...